.
Trên Facebook, một người phụ nữ chia sẻ rằng cô ấy rất thích những tấm ảnh được ai đó chụp trộm từ phía sau. Những bức ảnh sẽ cho cô ấy thấy người chụp đã nhìn mình như thế nào, khi mình không hề "diễn", khi mình đang có một phút giây lơ đễnh giữa cuộc đời... Đọc những lời tâm sự ấy, tôi đoán chắc ngay rằng người phụ nữ ấy đã hơn 35 tuổi. Chồng tôi hỏi: vì sao em biết?
Bởi vì chỉ những người phụ nữ đã thực sự trưởng thành mới biết được giá trị của vẻ đẹp người phụ nữ khi nhìn từ phía sau. Khi ta còn trẻ, khuôn mặt ngời sáng, đôi môi hồng hay khe ngực hun hút là đủ để cánh đàn ông quên đi tất cả.
Nhưng khi người đàn bà đã bắt đầu đứng lâu hơn trước gương, tỉ mỉ đếm những nếp nhăn bên khóe mắt, ấy là khi dù khuôn mặt họ có được khen xinh thì họ cũng không tin nữa. Khi người đàn bà đã sinh ra những đứa con, nuôi chúng lớn lên bằng dòng sữa mẹ, họ bắt đầu chọn những chiếc áo cổ cao, kín đáo.
Và những phụ nữ khi đã đi qua cái thời “xinh” để đến với thời “đẹp”, họ mới thực sự… nguy hiểm.
Thường đàn ông khi đi qua một người phụ nữ thu hút họ, thì sau khi đi qua nhau, họ sẽ tiếp tục quay đầu để nhìn phía sau người phụ nữ ấy. Điều này đã được đúc kết sau rất nhiều ngày tôi ngồi đồng ở quán càphê ngoài trời, quan sát các chàng và các nàng. Đàn ông thích thứ họ nhìn thấy đằng trước và cũng sẽ tò mò nhìn xem thứ đàng sau có... ngon không. Vì vậy, nếu chị em may mắn có một vóc dáng tương đối ưa nhìn hay một khuôn mặt (đã từng) xinh ở đằng trước, thì nên tạo chút bất ngờ ở phía sau lưng.
Một đôi chân thon ẩn hiện bên trong tà váy xẻ sâu lên quá đầu gối. Một bờ lưng trần nuột nà (đến nỗi các chàng phát điên lên với vô số các dấu hỏi: cô ấy có mặc underwear không???) trong khi ở đằng trước thì kín như bưng. Còn nếu đằng trước là một vòng eo thon kín kín hở hở với áo lửng chấm rốn thì ở phía sau, hãy sẵn sàng tặng cho ánh mắt các chàng một bờ mông tròn đầy sức sống.
Tất nhiên, đâu phải phụ nữ nào cũng có 1 thân hình chuẩn để trước sau đều đẹp, trên dưới đều cân.
Nhưng người phụ nữ nào biết mình xấu ở đâu thì đều biết cách để khắc phục điểm xấu ấy. Nếu mặc sơ mi thì cô ấy cài bớt lại một nút áo cho kín kín hở hở. Khoác áo vest vào với chân váy bút chì kiểu công sở thì phía sau cho váy xẻ tà cao lên một chút nhé, khoe đôi chân rám nắng. Mỗi bước đi đong đưa, cái làn da rám nắng ấy ẩn hiện thấp thoáng, gợi trí tò mò. Các chàng đi qua, ngoái nhìn và không thể không huýt sáo vì những đường váy xẻ táo bạo như thế.
Nói với các bạn những điều này, không phải tôi đang dạy bạn bí quyết của sự quyến rũ. Bởi quyến rũ là bản năng bẩm sinh, không ai dạy ai được. Tôi chỉ muốn nói rằng, hãy dành sự chăm chút và đầu tư cho từng “khu vực” tùy theo thời gian. Khi bạn hai mươi tuổi, bạn chăm sóc cho khuôn mặt. Sau tuổi 35, hãy dành toàn bộ thời gian cho phía sau lưng. Không có loại kem dưỡng da nào trả lại cho bạn khuôn mặt thơ ngây, nhưng bạn có thể tập gym chăm chỉ để có một vòng 3 vun đầy hơn cả thiếu nữ. Bạn cũng khó có thể chỉ qua tập tành mà tìm lại vòng 1 thanh tân, nhưng lại rất dễ dàng để có được một tấm lưng thon gọn, không chút mỡ thừa. Đó là những ưu thế của bạn, và hãy dùng nó làm phần thưởng cho những người đàn ông dám ngoái lại phía sau.
Giống như ngày và đêm. Người phụ nữ nhìn đằng trước là người dành để trò chuyện, là người cười vui và có ánh mắt lấp lánh. Họ là ban ngày. Người phụ nữ nhìn từ phía sau là người không hề phòng thủ hay tấn công, là người hoàn toàn bị động, với những vẻ đẹp không phô diễn lộ liễu mà lại gợi tình hơn bao giờ hết. Họ đánh thức những dục vọng của đêm. Cho nên, như người phụ nữ trên Facebook đã nói, một phụ nữ chưa có bức ảnh nào được chụp từ phía sau một cách vô tình, là một người phụ nữ chưa bao giờ thực sự được yêu, được vuốt ve, được… nuốt nước bọt. Và như thế nghĩa là cô ấy chưa bao giờ được đối xử như một người phụ nữ đúng nghĩa.
Dĩ nhiên, nếu bạn được cánh đàn ông đi trên đường đối xử như một phụ nữ đúng nghĩa, thì phải can đảm mà quay đầu lại nhìn họ, mỉm cười một cái với họ. Không phải để mồi chài gì các chàng, mà chỉ vì chính mình, tập cho mình đón nhận sự thưởng thức của người khác giới một cách tự tin. Thế thôi.
Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015